"Cái gì?" Dương Thu Trì cả kinh kêu lên một tiếng lớn, sao lại gặp phải cái thứ điên này không vậy trời, lúc trước Bạch thiên tổng cũng muốn hắn bỏ Phùng Tiểu Tuyết để cưới con gái Bạch Tố Mai của lão, hiện giờ sư phụ của Tống Vân Nhi cũng muốn hắn bỏ vợ cưới đồ nhi của bà ta, sao hắn cứ phải gặp cái thứ điên này mãi thế?!"
Vừa rồi đi lâu như thế, một người cũng không thấy, Liễu Nhược Băng nói trong phương viên trăm dặm không có người, nói như thế đương nhiên không hề phóng đại, hơn nữa hắn nếu ở trên tảng đá cao bằng tòa lầu mấy chục tầng mà ngay cả chuột cũng không có một con này, nếu không đói chết thì cũng khát chết!
Dương Thu Trì cười hắc hắc muốn làm cho khí phần tích cực hơn một chút: "Ngươi đem ta lưu ở trên này, ta không đói chết thì cũng khát chết, và đồ nhi của ngươi coi như không có chồng rồi."
"Bên đống đá bên kia có một tiểu sơn động, bên trong đó có đồ ăn thức uống, nơi này cứ ba ngày lại đổ mưa, đủ nước cho ngươi uống. Ngươi không đói hay khát chết được đâu."
Liễu Nhược Băng vốn đã chuẩn bị sẳn sàng, Dương Thu Trì khóc cũng không được mà cừơi cũng không xong, hỏi: "Ngươi không sợ hiện giờ ta đáp ứng ngươi, quay về rồi phản hối hay sao?"
"Cấp cho ngươi ba ngày, ngươi không bỏ vợ thì ta đem ả giết chết luôn." Liễu hược Băng nhìn dãy núi trùng trùng điệp điệp, từ từ nhẹ buông tiếng. Có điều trong lời này mang theo vẻ lãnh khốc và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064170/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.