Dương Thu Trì thở dài nói: "Xem ra hôm nay Bán Tiên không may, gặp phải ác quỷ vô cùng hung mãnh trênngười của ta. Ai, chúng ta không làm khó tiên sinh nữa, đành phải quay về Ứng thiên phủ thôi." Nói xong hắn chuyển người định đi, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, bước vào trong nhà lượm nén bạc lên bỏ vào túi, "Đúng rồi, ngươi không trừ được tà bệnh cho ta, đĩnh bạc này không thể trao cho ngươi được, sau này ta sẽ quay trở lại."
Dương Thu Trì nhờ Mễ lý chánh tiễn khách, còn mình thì dẫn Tống Vân Nhi và các hộ vệ đi về phía cửa thôn.
Hồ Giang cũng chẳng hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao vị tiên sinh kia dùng dầu nấu quỷ để rồi nấu chín cả tay mình. Thấy Dương Thu Trì rời khỏi đó, y cũng nhanh chóng dẫn theo bộ khoái áp giải Phạm thị bám theo Dương Thu Trì cùng rời khỏi cửa thôn.
Tiểu thiếp Trầm thị nhìn thấy Dương Thu Trì và những người khác đã khuất bóng, lại nhìn Triệu Bán Tiên đang lăn lộn kêu la trên mặt đất, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm, ư ử một vài lời hát nho nhỏ trở về nhà.
Tôn lão mụ tử lúc này mới lấy lại tinh thần, nhanh chóng đưa Triệu Bán Tiên vào phòng trong, tìm thuốc băng bó vết thương cho y.
Các thôn dân chờ suốt cả buổi chỉ nghe Triệu Bán Tiên không ngừng phát ra từng tiếng kêu gào chói lói, không khỏi kinh dị vô cùng.
Những thôn dân lần này coi như đã sáng mắt, không những tận mắt chứng kiến mộc kiếm của Triệu bán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064348/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.