Dù sao thì đầu của Phùng Tiểu Tuyết cũng chẳng chóang váng gì mấy, nên kề tai Dương mẫu nói: "Mẹ, phu quân hiện giờ đã là người nhà quan rồi, không có người hầu sao coi được, không có mặt mũi nào hết, cứ thu mấy người này lại đây, có chuyện để họ làm, đỡ bớt gánh nặng của mẹ già."
Có lời của Phùng Tiểu Tuyết, lòng Dương mẫu cũng yên được mấy phần, nói: "Vậy thì được, cứ lưu lại đi. Thỉnh quản gia trở về, thế lão thân đa tạ Bạch phu nhân."
Vị quản gia đó dạ một tiếng, rồi trao cho Dương mẫu một xấp giấy: "Đây là kế văn bán thân của những người hầu này. Xin phu nhân thu giữ."
Dương mẫu tiếp lấy chúng, cất vào trong người, rồi quay sang hỏi bọn nha hoàn: "Các ngươi tên gọi như thế nào?"
Ba đứa nha hoàn đều mười bốn mười lăm tuổi, ai cũng để hai búi tóc trên đầu, bộ dạng khôn khéo, bước tới trước thưa:
"Nô tỳ Tiểu Điệp."
"Nô tỳ Nguyệt Thiền."
"Nô tỳ Hương Tình."
Dương mẫu cười a a gật đầu, nói: "Tiểu Điệp sau này chăm sóc mợ cả, Nguyệt Thiền hầu hạ mợ hai, Hương Tình sau này theo ta."
"Dạ...!" Ba cô gái nhỏ cùng lên tiếng đáp ứng, rồi chia nhau đến khoanh tay đứng hầu bên cạnh chủ nhân.
Dương mẫu lại hỏi tên của hai bà mụ, khiến bọn họ sau này phụ trách chuyện cơm nước và chuyện lặt vặt. Các nha hoàn chia nhau trụ ở gian ngoài của phòng chủ nhân, các bà hầu lớn thì thống nhất ngủ ở một phòng lớn cạnh bên.
Sau khi an bài ổn thỏa, quản gia cáo từ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064489/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.