Mã Độ lại hỏi: "Nếu như là người đó, thì hắn nhất định đã đến đây, nói không chừng đã phát hiện Tạ quả phụ bị bắt rồi."
Dương Thu Trì lại gật đầu: "Có thể lắm."
"Vậy hắn nhất định là đã chạy trốn rồi, làm sao bây giờ?" Mã Độ khẩn cấp hỏi.
Dương Thu Trì cũng không biết thế nào, lúc này con Tiểu Hắc cẩu nhất mực đi theo, thấy chủ nhân không có ý ra khỏi nhà, liền dùng đầu dụi dụi vào hắn.
Đúng rồi, dùng Tiểu Hắc truy tung! Dương Thu Trì chợt lóe linh quang, đem cái mũ rơm đưa tới trước mũi Tiểu hắc cẩu, lòng thầm cầu khẩn mùi vị của người này còn lưu lại trên nón rơm.
Tiểu Hắc cẩu đã trải qua kinh nghiệm dò theo dấu vết hết một lần, liền hiểu ngay ý tứ của chủ nhân. Nó đưa cái đầu nho nhỏ lọt thỏm vào trong mũ, hít ngửi cẩn thận, đi đến rùa cửa, dùng chân trước cào cào. Dương Thu Trì lập tức mở của phòng. Tiểu Hắc cẩu tiếp tục cúi thấp đầu hít ngửi loạn xa, rồi men theo đường lộ hướng về cổng thành từ từ lần đi.
Mã Độ phân công mấy cẩm y vệ tiếp tục lưu lại phục kích ở đó, những người khác thì vội vả theo sau.
Đến cổng thành phía nam, cửa đã bị đóng chặt, quan quân thủ thành tuy nhận ra y phục của cẩm y vệ, nhưng không nhận ra Mã Độ, lên giọng nói không có giấy thông hành của Tri huyện lão gia thì không thể mở cổng thành. Mã Độ cũng không nói gì, tặng liền cho quan giữ cổng hai cái bạt tai, rồi rút kim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064554/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.