Ân lão gia chống cây quài trượng, cùng lão thái thái rung rẫy bước vào phòng, hỏi: "Phát sinh chuyện gì?"
Một tên gia nô cúi người hồi đáp: "Hồi bẩm lão gia, một con dã cẩu chạy vào trong đại viện của chúng ta, còn lén ăn luôn con Kim ti tước (chim hoàng yến) của ngài!"
"A!" Ân lão gia hô lên một tiếng cả kinh, "Ngươi nói cái gì? Con chó này ăn con hoàng yến của ta?"
"Đúng vậy! Khi chúng tôi tìm thấy nó, thì nó đang giữ và nhai đầu con Kim ti tước! Chúng tôi nhảy lên đánh nó, bị nó cắn bị thương mấy người, rồi chạy thẳng đến đây!" Gia nô tức khí kể lễ.
"Hoàng yến của ta!" Ân lão gia rung rẫy kêu gào, căm giận đến nổi miệng phun phì phì, tọng mạnh quài trượng xuống đất, đưa ngón tay cục mịt chỉ con tiểu hắc tử bảo: "Đánh chết nó! Đánh chết con chó hoang này!"
Gia nô giơ côn lên định đánh. Dương Thu Trì lại đưa người ra cản, quát lớn: "Dừng tay! Không được đánh!" Gia nô dừng chân, quay đầu nhìn Ân lão gia.
Không chờ Ân lão gia tử lên tiếng, Dương Thu Trì hỏi: "Con kim ti tước của mấy người bao nhiêu tiền, ta đền lại cho, thỉnh các người bỏ qua cho con chó nhỏ này." Dứt lời, hắn rút từ trong lòng ra túi tiền thêu hoa của Tống Vân Nhi cho, lần lần số bạc bên trong, đành lòng quyết định, rút ra hai lượng đưa cho lão gia tử: "Trả ông nè! Đây là hai lượng bạc, đền cho ông!"
"Đền? Hơn trăm lượng bạc mới mua được nó, ngươi... ngươi đền nổi không? Hừ...! Ân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-i/2064645/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.