Dương Thu Trì biết thành tường của Kiềm Dương huyện thấp bé, không có hộ thành hà, trong thành dường như không có quân đội. Từ Minh quân phòng thủ trên thành lâu, cho thấy nhân số không nhiều, chỉ e rằng thành phá trong khoảnh khắc. Hắn lòng nóng như lửa đốt, nhưng không hoảng loạn, khẽ lệnh cho một nghìn hỏa súng binh phân thành ba đồi sắp hàng trước sau, chờ tiếng pháo nổ ra thì chia nhau xông lên, tiến vào tầm bắn mới nổ súng, sau đó nhanh chóng lùi về sau nạp đan, đội thứ hai sẽ xông lên nổ sống rồi tới đội thứ ba, hình thành ba lớp tiến công.
Sau khi sắp xếp xong, Dương Thu Trì phát hiệu lệnh, mười mấy hỏa pháo đồng thời khai hỏa, tiếng động vang trời. Do thủ quân ở huyện thành đều phòng thủ bằng vũ khí lạnh (đao kiếm),rất ít hỏa súng, càng không có hỏa pháo, vì thế quân đội Trương Hiến Trung công thành đều xống cả lên trước, tập kế ở dưới thành tường không cao dùng thang mây đánh rát. Thấy đội hình địch quân tập trung dày đặc như vậy, Dương Thu Trì ra lệnh bắn đợt đầu đều là đạn thật tâm chặc ruột.
Loại pháo đạn này có hình tròn đặc ruột với rất nhiều mấu bên ngoài, vốn dùng để công phá công sự phòng thủ thành, nhưng nếu như đội hình địch quân dày đặc, bắn theo chiều ngang sẽ khiến cầu sắt bay ngang với tốc độ cao, có thể tạo thành một đường tác hại dài, so với bắn đạn khai hoa bung ra nhiều mảnh lợi hại hơn nhiều.
Chiêu này quả nhiên công hiệu, hơn mười quả cầu sắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nap-thiep-ky-ii/2405323/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.