Ngay lúc này, không khí trầm xuống, Hashirama như nhận ra điều gì, có chút khẩn trương muốn bắt lấy tay Madara nhưng lại bị hắn tránh đi, Hashirama thấp thỏm nghiêng đầu hỏi:
- Madara... ý của hắn là sao?
Madara không trả lời hắn, chậm rãi đứng dậy, khẽ vuốt chút nếp nhăn trên quần áo:
- Muộn rồi, Izuna, tiễn khách.
Mặc kệ ánh mắt ngơ ngác của bạn thân, Madara kéo cửa rời khỏi phòng.
Đây là lần đầu tiên Hashirama bị bạn thân bỏ rơi như thế, hắn vươn tay muốn gọi lại nhưng không biết vì lý do gì lại thu tay, ngay cả câu gọi cũng nghẹn bứ trong cổ họng không thoát ra được.
Cảm giác trong lòng thật khó chịu.
Hashirama rũ mắt nghĩ.
Izuna cũng lần đầu tiên gặp thái độ hờ hững thế này của nii-san đối với tộc trưởng Senju. Hắn trong lòng mừng thầm nói:
- Nếu vậy, mời Tộc trưởng Senju và Phó Lãnh đạo về cho.
Naruto kéo kéo tay Sasuke, bĩu môi không muốn rời đi, nhưng khi được Sasuke khẽ vuốt sau lưng an ủi thì cũng đành đứng dậy, không ồn ào có chút lưu luyến rời khỏi tộc địa Uchiha.
...............
Uchiha Madara ngồi trong phòng suy nghĩ. Hắn nghĩ rất nhiều.
Từ lần gặp mặt định mệnh đến khi hắn và Hashirama đối chọi lẫn nhau.
Về cái gọi là hoà bình và giấc mơ nghe như không thể thực hiện của Hashirama.
[ - Madara! Tớ muốn xây dựng lên một nơi để bảo vệ em trai! Bảo vệ những người tớ thương yêu! Ở nơi đó sẽ không có thù hận và chiến tranh, sẽ không có máu tươi và đau thương, mọi người sẽ được tồn tại!]
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/naruto-yeu-ghet/2255738/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.