- Chủ quán, một phòng một đêm.
Lão già theo tiếng ngẩng đầu, rõ ràng ở cái tuổi đã gần đất xa trời nhưng đôi mắt lão lại vô cùng sáng ngời, dựa vào kinh nghiệm bao năm nay chỉ liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra hai vị khách trước mắt vô cùng đặc biệt.
- Oắt con, đi chuẩn bị phòng dẫn hai vị này lên, tầng ba.
Lão già lười nhác đặt quyển dã sử trên tay xuống, lấy chân đá đá thằng cháu vẫn còn đang đứng đấy ngây ra như phỗng của mình.
- Nhưng...
- Nhưng nhưng cái gì, nói thì phải làm theo, đừng có hỏi nhiều!
Thanh niên kia dường như muốn nói cái gì đã bị lão già gắt lên cắt đứt, lão phủi phủi tay, ánh mắt uy hiếp nhìn thẳng cậu dường như đang bảo "không ngậm miệng lại thì cứ liệu hồn".
Thanh niên chỉ có thể tiếc nuối nuốt hết nghi vấn vào trong, khách khách khí khí khí đối với hai người nói:
- Hai vị mời theo ta, phòng đã quét dọn sạch sẽ, ở đây rất an toàn, sẽ không có những kẻ không có mắt tới làm phiền hai vị.
Đây thực chất là một câu cậu phải học thuộc lòng để nói với tất cả những vị khách đến đây dù chính cậu cũng chẳng biết cái khách sạn rách nát nhà mình an toàn ở chỗ nào, nhưng xác thực là chưa bao giờ có kẻ dám đến đây quấy rồi và những vị khách thông thường cũng mặc đồ rất kỳ lạ, có người còn quỷ dị đến mức nhìn không ra đấy là nhân loại.
Hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/naruto-yeu-ghet/2255840/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.