Rời khỏi nhà Lôi Ba, Na Thần lái xe về tới khu dân cư nhà An Hách, cho dừng xe ở dưới lầu. Lấy điện thoại ra coi, có ba cuộc gọi nhỡ của An Hách. Hắn cầm điện thoại, chuyển trong tay mấy vòng. Hắn muốn gọi lại cho An Hách, nhưng lại không dám. Hắn sợ nghe An Hách nói không có chuyện gì.
Quay điện thoại suốt bốn mươi phút ở dưới lầu nhà An Hách thì có một bảo vệ tới: “Anh gì ơi, xin hỏi anh có chuyện gì sao? Tôi thấy anh đứng ở đây lâu lắm rồi.”
“Tôi đang đợi người.” Na Thần không nhìn sang bảo vệ mà tiếp tục quay cái điện thoại.
“Đợi ai? Có cần tôi gọi điện thoại hỏi giúp anh không?” Bảo vệ hiển nhiên không tin hắn lắm.
“Tôi tự gọi được.” Na Thần cúi đầu nhìn chằm chằm vào điện thoại, do dự vài giây, bấm số của An Hách.
“Big 7 à?” An Hách nghe máy.
“Ừ.”
“Sao không nghe máy?” Giọng của An Hách thật ôn hòa, không nghe được là có đang mất hứng hay không.
“Nãy không muốn nghe,” Na Thần nhìn thoáng bảo vệ vẫn đang đứng cạnh theo dõi hắn, “Anh bận à?”
“Bình thường thôi, cậu không tới nhà bạn à?” Bên phía An Hách vẫn truyền đến tiếng lách cách của bàn phím.
“Về rồi,” Na Thần có chút sốt ruột, hắn không biết phải làm sao để nói với An Hách là hắn muốn đi lên, nghẹn nửa ngày mới nói tiếp được một cậu, “Anh ăn chưa?”
“Chưa,” An Hách ngừng đánh chữ, “Cậu đang ở đâu thế?”
“Dưới nhà anh.” Na Thần ngẩng đầu nhìn lên trên.
“Cái gì?”
“Dưới nhà anh.” Na Thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/2110304/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.