An Hách từ trên người Na Thần trở xuống dưới nằm trong túi ngủ, Na Thần rất nhanh trở mình nằm lên người y, cúi đầu hôn lên chóp mũi y một cái: “An đại gia, thích không?”
“Cũng khá,” An Hách sờ mông hắn, “có đau không?”
“Cắn răng cái thôi mà,” Na Thần cười nói, đầu gối thúc vào giữa hai chân y, “đại gia, anh rất dịu dàng.”
An Hách nhanh chóng đè chân hắn lại: “Tôi biết cậu chưa giải quyết đâu, hay là cậu dùng tay làm cho xong đi…”
“Anh khẩn trương cái rắm, đau đến xìu mất rồi,” Na Thần chậc lưỡi một tiếng, cười nửa ngày, “An đại gia, anh phục vụ chẳng chu đáo gì hết, tôi vẫn chưa xong việc đâu.”
An Hách ôm hắn, vò tóc hắn: “Tôi thật sự không có bản lãnh lần đầu là có thể làm cậu khô ráo được, tôi đâu phải nhân vật chính trong phim cấp ba.”
Hai người nằm trong chốc lát, An Hách ngồi dậy rút một điếu thuốc, lúc muốn mặc quần áo thì phát hiện trên người, trên đùi toàn cát: “Tôi đi tắm.”
“Tắm bằng nước biển, anh có ngốc không đấy.” Na Thần gác chân lên vai y, lười biếng nói.
“Vậy phải làm sao?” An Hách nhìn hắn một cái.
“Làm sao gì?” Na Thần ngồi dậy kề bên y, bật cười.
“Cả người toàn cát làm sao đây.”
Na Thần đột nhiên nhảy dựng lên, kêu: “Đi ra biển rửa đi…”
An Hách bị tiếng kêu như sấm sét giữa trời làm cho sợ tới mức suýt chút nữa dúi đầu điếu thuốc đang cháy xuống đùi, lúc phục hồi tinh thần, Na Thần đã trần truồng vọt ra biển.
“Cậu có bệnh à!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/2110357/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.