An Hách không biết mình đã ngủ từ lúc nào, đáng ra y sẽ không ngủ trong xe nhưng bầu không khí hôm nay khiến cả người y được thả lỏng, cộng thêm trước đó đi chơi điện tử sau lại đi nhảy thành ra hơi mệt, ngủ gục lúc nào cũng không hay.
Mãi cho đến khi có tiếng người gõ lên cửa xe, y mới đột ngột choàng tỉnh, vừa mở mắt thì thấy trong xe có một chùm sáng lắc qua lắc lại do người bên ngoài rọi vào.
Y nhanh chóng hạ cửa xe xuống, khuôn mặt của anh bảo vệ cổng xuất hiện ngoài cửa xe.
“Thầy An hai người không sao chứ?” Đèn pin của bảo vệ xẹt qua xẹt lại trên mặt y, “Không tắt đèn mà ngủ trong xe như vậy thầy không sợ trúng độc khí ga à?”
“Khí ga? Tôi có hạ cửa xe xuống để hở rồi, không sao đâu, thật ngại quá,” An Hách lấy tay che mắt lại, “Tôi lên ngay đây.”
“Người kia thì sao? Anh ta cũng không sao chứ?” Bảo vệ rất có trách nhiệm chiếu đèn pin lên mặt Na Thần, lại gần cửa sổ ngửi ngửi, “Cũng không có mùi rượu, sao ngủ say thế này…”
“Tôi sẽ gọi cậu ta dậy, cảm ơn anh,” An Hách quay đầu lại lay Na Thần, “Big 7.”
“Vậy thầy mau về nhà đi, giờ lạnh lắm, tôi đi trước nhé.” Bảo vệ nói.
“Cảm ơn anh.” An Hách vừa lay Na Thần vừa quay sang mỉm cười với anh bảo vệ. Na Thần dụi mắt ngồi dậy, mơ màng dựa vào cửa xe, lúc nói chuyện vẫn còn mang giọng ngái ngủ: “Tôi ngủ quên à?”
“Ừ,” An Hách nhìn giờ, “Ngủ hơn một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-anh-dep-trai-toc-gia-rot-roi-kia/2110380/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.