Cô đang nằm ngủ thì Nhật Ánh kêu cô dậy:-Dậy đi con quỉ! Thu xếp đồ đạc về nhà.
Cô bật dậy ngơ ngác nhìn nó:
-Sao phải thu xếp đồ đạc về nhà?
-Nghỉ lễ 30-4,1-5, mày không nhớ sao?
-Tao...
-Thôi khỏi nói nhìn cái bản mặt mày là tao biết mày quên rồi.Nhanh đánh răng rửa mặt, thu dọn đồ đạc đi, tao cho mày 45 phút đó, nếu còn chưa xong tao đi trước thì đừng có trách...
Cô nhanh chân chạy đi đánh răng rồi thu dọn đồ đạc nhét vào va-li, lâu rồi không về nhà cô bắt đầu nhớ lão ba nhà mình rồi. Chưa đầy 45 phút cô đã thu dọn xong.
-coi cái đầu mày kìa, lấy lược chải đầu lại đi.
Nó vò đầu cô mấy cái, ra vẻ chán ghét nói, nếu không có Nhật Ánh cô ở đây không biết cái con nhỏ này đây.Cô vơ lấy cái lược chải mấy cái, kéo nó rời đi.
Đứng trước cổng trường đợi xe buýt đến, cô nhìn chiếc xe BMW đậu ở gần đó cảm thán:
-Trường mình không thiếu đại gia nha!
Nó nghe cô nói vậy quay qua gườm gườm nói:
-Không phải ai cũng giống như mày nghèo xơ nghèo xác, đến chút chi thức cũng không có, đừng có để suy nghĩ bi quan của mày lên đầu người khác.
Cô đánh vai nó một cái, che mặt xấu hổ nói:
-Đừng khen tao nhiều như vậy, thật khiến tao ngại ngùng
Nó ngước mặt lên trời 45 độ, ra vẻ sầu bi:
-Sao trên đời còn những đứa không biết xấu hổ như mày nhỉ.
Đợi một lúc lâu, nó không thấy cô trả lời, Khi nhìn lại thì thấy cô đang dõi theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-anh-truc-tiep-lam-ong-xa-em-di/177102/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.