-TÔI CỨNG ĐẦU VẬY ĐẤY. AI KHIẾN ANH PHẢI THÍCH TÔI CHỨ.
Trong lúc dầu sôi lửa bổng. Huy nói thế chẳng khác nào thêm dầu vào lửa. Haiz.
-LINH.
-....
Nhỏ không nói gì, chỉ quay phắt người bỏ đi. Huy nắm chặt tay, gân xanh lộ rõ, chắc hẳn cũng đang rất giận. Anh đưa Linh về nhà, đến nơi, chờ Linh xuống xe, không lấy lại mũ bảo hiểm, Huy phóng xe đi thẳng. Hmm, hai người này, thật không ai chịu nhường ai mà. Nhỏ hậm hực đi vào nhà, hình như trong nhà đang có khách. Lúc nãy giận Huy nên chẳng để ý đến việc này. Vào nhà rồi mới hay.. Thấy nhỏ về ba nhỏ lên tiếng:
-Về rồi hả, sao không chào hai bác đi?
Bị ba nhắc nhở, nhỏ bối rối cúi đầu:
-Cháu chào hai bác- Nói rồi nhỏ dời mắt đi, ngồi kế bên 2 bác kia là một anh trai nhìn mã cũng khá được, da trắng, dáng cao, nhìn rất nam tính, chắc cũng hơn tuổi nhỏ. Ngầm đánh giá rồi nhỏ cũng lễ phép-Em chào anh.
Anh trai kia khẽ nhíu mày "Chắc lẽ cô bé kia không nhớ mình sao" , Hai người này có quen nhau sao? Anh kia nhìn nhỏ cười cười đáp trả:
-Chào em, anh là Quân.
- Thôi, lên cất cặp rồi xuống đây con.- Mẹ nhỏ bưng dĩa bánh từ trong bếp đi ra.
-Vâng.
Nhỏ xoay người, bước lên tầng, quả thật giờ nhỏ chẳng còn tâm trạng nào mà trò chuyện nữa. "Lão Huy kia thật đáng ghét". Nhìn thấy con gấu bông Huy tặng hôm hai người hẹn hò, nhỏ tức giận đấm đấm, đá đá nó. Thật tội nghiệp, haiz.
Nhỏ xuống nhà, người con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-anh-yeu-em-di/2342348/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.