Tạ Tĩnh Khang đưa Tiểu Bao Bao về nhà, có lẽ tâm trí của cậu hiện tại đang rất khiếp sợ. Sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Hắn đưa cậu lên phòng, để cậu ngồi ở trên giường tịnh tâm một chút. Còn bạn thân thì đang nghĩ cách xem làm thế nào để đối phó cái lão già họ Huỳnh kia.
Tạ Tĩnh Khang bỗng nghĩ,hay là trực tiếp xông đến đánh cho lão già kia một trận?
Nhưng mà rất nhanh ý nghĩ đó đã bị dập tức, dù sao người ta cũng đã già rồi. Làm sao bản thân lại có thể thất kính đến như vậy ?
" Hu..."
Tiểu Bao Bao bỗng nhiên òa khóc nức nở khiến Tạ Tĩnh Khang giật mình, anh chạy đến hỏi thăm cậu, nét mặt có vẻ lo lắng.
" Em làm sao vậy ?"
Tiểu Bao Bao siết chặt tay Tạ Tĩnh Khang nói.
" Là do lỗi Bao Bao, là Bao Bao không chăm sóc Mầm Cây cẩn thận. Bé con bị người khác mang đi rồi"
Có vẻ kiềm nén quá lâu, khi về nhà Bao Bao khóc rất to. Đầu óc cậu không thông minh, không thể suy nghĩ được cách nào có thể cứu được con trai. Trong lòng hiện tại cực kì khó chịu.
" Nào! Ngoan, em đừng khóc. Tôi sẽ mang con trai về cho em"
" Nhưng Mầm Cây chưa ăn cơm"
" Bé con nhất định sẽ được ăn cơm"
" Mầm Cây có bị người ta đánh không ?"
" Ai dám đánh bé con, tôi nhất định sẽ không để họ yên thân"
" Bé con nhất định sẽ không sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-dung-om-con-chay/2406336/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.