7: 15 sáng...
Đàm Thế Nam và và Đông Phương Kì đứng trước cửa Băng Tuyết Linh. Hai anh bây giờ thật muốn nổi điên rồi, đến từ lúc 7: 00 đến giờ nhấn chuông mãi mà vẫn chẳng có ma nào ra mở cửa. Chơi nhau à!? Hay đang thử độ kiên nhẫn... Hơn 15 phút rồi. Gạt Đông Phương Kì sang một bên Đàm Thế Nam ấn chuống cửa liên tục, Đông Phương Kì cũng chẳng rảnh rỗi đập cửa liên tục...
KÍNH COONG, KÍNH COONG, KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG KÍNH COONG ~
RẦM RẦM RẦM RẦM RẦM
" BĂNG TUYẾT LINH! MỞ CỬA...… "
Ôi thật mất trật tự. Cả hai đấm cửa mãi, nhấn chuông mãi đổi lại kết quả vẫn là im lặng ~ Lấy đà định tông cửa vào thì tự dưng cửa mở khiến ngưởi bổ nhào hôn đất mẹ thân yêu.
" Ồn ào chết đi được ~ Đập cửa nhấn chuông cái gì. Đợi tí chết người hay sao??? Mấy người coi đi, cửa nhà tôi bị mấy người đập sắp gãy rồi đó. Hừ..."
Đàm Thế Nam và Đông Phương Kì vừa đứng dậy thì Băng Tuyết Linh chửi xối xả vào mặt. Không biết trời trăng mây gió gì, Băng Tuyết Linh ném cho hai người, mỗi người một bộ quần áo và một bộ tóc giả. Đơ một cục...
" Cái gì đây?" ĐT
" Quần áo phụ nữ và tóc giả. Chẳng phải tôi đã nói hai người phải giả làm con gái trong vòng hai ngày rồi sao "
" Ách... Chuyện này có thể bàn bạc lại không. Cô nghĩ xem chúng tôi đàn ông con trai đẹp trai menly như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-nam-chinh-tranh-xa-toi-ra/271795/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.