. .Giấu mỘt chút Cô đƠn
Giữ trOng lÒng không nói . . .
. . . .Giấu một chút Nỗi
buồn. . .
Nơi góc nhỏ trái tim.
Nhiều khi...cứ nghĩ cho cảm giác của
người khác . . .
Để rồi ... Cảm giác của chính mình
chẳng được ai quan tâm . .
Để rồi mỗi đêm lại gục đầu vào tường suy nghĩ .
Hạnh phúc đó
- sao mình không có ... ?
************************
2 ngày sau.
Buổi trưa nóng gay gắt trong một thành phố lớn nơi có một ngôi biệt xa hoa đang tồn tại. Cái thứ ánh nắng mặt trời chói lóa càng nóng lên như được đun sôi bởi tiếng la hét không ngừng phát ra, sự công phá vô cùng lớn rung động cả căn biệt thự.
Rầm... Rầm... /// Tiếng đập cửa phòng không ngừng vang lên nồng nhiệt.
-DƯƠNG KÌ NAM, ANH THẢ TÔI RA NGAY.
-Hừ, ANH ĐỪNG ĐỂ TÔI THOÁT RA ĐƯỢC NẾU KHÔNG... ưm... sao nhỉ... à... NẾU KHÔNG TÔI BÁO CẢNH SÁT BẮT ANH CHO COI.
Rầm... Rầm...
Hàn Nhi bực tức, tay thì đập mạnh cửa phòng, chân cũng không rảnh rỗi mà đạp mãi ráng nại cánh cửa ra. Nhưng làm thế nào cái cửa vẫn cứng ngắt mà chỉ tội nghiệp cái chân đang đau tấy lên của cô. Hừ, hai ngày hôm nay không biết cô làm nên tội trạng lớn lao giết người diệt khẩu hay là cái qui qui gì mà Kì Nam lại nhốt cô chặt ở trong cái phòng này không hề cho cô ra ngoài.
Hàn Nhi khóc than trong lòng, oaaa cô có làm gì đâu chứ, nhốt cô vào một căn phòng chỉ có một màu đen như thế này, hàng ngày chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-vo-yeu-dung-so/1604403/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.