Người ta luôn cười . . .
. . .Vì người ta cất đi nước mắt ở một nơi khác rồi . . .
- Người ta luôn lạc quan . . .
. . . Vì người ta đã trải qua những việc quá bi thương rồi . . .
. . . Tới mức không còn gì có thể làm người ta đau nữa . . .
- Người ta luôn dễ dàng có được tình cảm . . .
. . . Là vì người ta đã yêu một người quá nhiều . . .
. . . Và đau vì người đó quá nhiều rồi . . .
- Người ta luôn ổn . . .
. . . Vì chẳng có lúc nào người ta thật sự hạnh phúc cả . . .
- Người ta luôn nói nhảm . . .
. . . nếu không, người ta sẽ rơi vào trạng thái cô đơn vô thức . . .
- Người ta luôn mạnh mẽ . . .
. . . Là vì người ta yếu đuối quá mức không dám để cho người khác biết mình yếu đuối . . .
_ Trên đời này có những người như thế đấy . . .
_________________________________
Thấm thoáng đã mấy ngày trôi qua, dạo này tiết trời ôn hòa, nghe đâu thành phố S sẽ tổ chức một lễ hội gì đó vô cùng náo nhiệt, duy chỉ tổ chức năm năm một lần. Mà Lâm Á Kỳ lại về nước trúng ngay thời điểm đó. Mấy ngày nay cô ở khách sạn Lục Hạc của Dương thị nhưng cũng may mắn Dương Kì Nam lại không hề đến kiểm soát. Dương Kì Minh mấy ngày trước gọi điện cho cô, bảo muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nay-vo-yeu-dung-so/210186/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.