Rốt cuộc hai người là như thế nào đây?
Khi Tử Mặc nổi giận, đôi mắt cô loang loáng, long lanh như nhúng nước, cặp chân mày cau lại vẻ không thể chịu đựng được. Thấy bộ dạng đó, anh bật cười, đây mới thật sự là Triệu Tử Mặc mà anh biết. Đăm đắm nhìn cô một hồi lâu, anh thì thầm lặp lại: “Anh muốn gì à?” Thực ra bản thân mình muốn gì, anh cũng chẳng biết. Xưa nay anh quen nắm mọi chuyện trong tay, chuyện tình cảm cũng không ngoại lệ. Từ trước đến giờ, người chủ động cắt đứt luôn luôn là anh, vậy mà hôm đó ở trên xe, cô lại lạnh lùng nói chia tay khiến anh cảm thấy rất mất mặt. Lời đoạn tuyệt của cô làm cơn giận dữ bùng lên trong anh – Ra thế! Ra là anh cũng chỉ là một thứ đồ chơi trong tay cô mà thôi! Chưa bao giờ cho phép chuyện đó xảy ra, cho nên anh quay đầu, lần đầu tiên trong đời, lần độc nhất vô nhị, lần vô tiền khoáng hậu. Anh làm bộ như cô chưa từng thốt ra những lời ấy, làm bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, anh vẫn muốn tiếp tục. Giờ nghĩ lại, phải chăng lúc ấy anh đã yêu cô? Hay là từ một lúc nào đó khác? Dạo gần đây, anh trăn trở mãi về điều này, nhưng câu hỏi ấy vẫn chưa có lời giải đáp. Lần đầu gặp mặt? Không, cô quá bình thường, mà anh thì luôn bị vây quanh bởi người đẹp, nên không có khả năng này. Vẻ thanh tú nhẹ nhàng cộng với cách ăn mặc khá bảo thủ của cô thật sự bị chìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-chi-la-thoang-qua/2406263/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.