Đang lúi húi hái chè , bỗng dưng bị mẹ Lưu từ đâu chạy tới kéo tịch thu hết tất cả những vật dụng liên quan tới hái chè rồi lôi về nhà . Ý Như ngây ngây ngô ngô như con bò đội nón , chẳng hiểu bà bị làm sao . Tưởng bà ghét cô , không muốn cho cô ở lại nữa , cô mới rầu rĩ nói
_ Bác gái , cháu biết bản thân mình rất kinh tởm nên đuổi việc cháu cũng là điều bình thường , cháu sẽ không trách bác đâu . Cháu cám ơn bác thời gian qua đã cho cháu ở lại đây , ơn nghĩa này cháu sẽ không bao giờ quên
Mẹ Lưu nghe từ tai bên này lọt qua tao bên kia mà chả hiểu cô đang nói gì . Bà chau mày lại
_ Cháu đang nói linh tinh cáo gì vậy ? Ai nói đuổi cháu chứ ?
Cô ngây thơ hỏi
_ Vậy không phải bác muốn đuổi cháu sao ?
Kết quả nhận được một cái cốc trán nhẹ của bà , kèm một nụ cười hiền từ sáng lạn
_ Con bé này , suy nghĩ lung tung quá đấy . Cháu muốn đi bác còn không cho chứ sao lại đuổi cháu
Có điều bà càng nói càng khiến cô khó hiểu , không đuổi cô vậy bà không cho cô hái chè rồi lôi về nhà làm gì ?
Như đọc được suy nghĩ của cô trong ánh mắt , mẹ Lưu ôn nhu giải thích
_ Bác đã nghe Tiểu Bằng kể chuyện của cháu rồi , bác biết giờ có nói gì thì chuyện cũng đã rồi ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-con-co-ngay-mai-tieu-vy/1364935/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.