Bữa trưa vốn định là vui vẻ của nhà họ Lưu trong chốc lát bay biến , ba Lưu ở nhà lòng cũng không yên , ông chỉ ăn vài miếng rồi dọn
Ông gọi điện thoại cho Vũ Bằng và mẹ Lưu mấy lần mà chẳng ai nghe . Ông đâm ra càng lo hơn , không còn cách nào đành ra ngoài sân ngồi đợi , đợi mãi tới xế chiều cũng thấy xe Vũ Bằng về
Cơ mà sao ông thấy ba người này lạ lắm cơ . Thái độ của ai cũng sầm sì xuống như đưa đám là sao ?
Rốt cuộc bị làm sao mà sắc mặt lại thay đổi đến chóng mặt thế kia ?
Ba Lưu ở nhà chờ đợi đã nóng ruột , giờ phút này càng khó chịu hơn , nhíu mày sốt ruột hỏi
_ Mọi người làm sao vậy , Ý Như cháu có bị sao không ? Bác sĩ bảo sao ?
Cô thất thần trả lời
_ Cháu không sao đâu bác , cháu xin phép lên phòng nghỉ ngơi trước !
Ơ .....
Ba Lưu ngơ ngác nhìn cô đi vào nhà , không bỏ cuộc , ông lại quay lại hỏi vợ
_ Mình sao vậy ? con bé bị sao thế ?
_ Em mệt , em lên phòng đây !
Lại lần nữa ông không thu được kết quả , ba Lưu gãi đầu gãi cổ nhìn bà xã lạnh nhạt bước đi
Chuyện gì xảy ra vậy hả ? Ai cũng không thèm đếm xỉa tới ông là sao ?
Ba Lưu cáu , liền chộp lấy con trai trước khi anh đi mất vào trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-con-co-ngay-mai-tieu-vy/1364940/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.