Vương Nguyên xuống bếp nấu cháo cho cô , xong rồi mang lên
Ý Như phần vì còn giận , phần vì ngại , không thèm nhìn mặt anh , không nói năng gì . Cứ nằm im trên giường , chăn đắp kín người
Không biết nên làm thế nào , anh đành phải xuống nước dỗ dành
_ Được rồi , là tôi trêu cô , tôi thề tôi không thấy gì cũng không động chạm vào , hãy tin tôi
_ Thật sự là không thấy ??? Cô kéo cho ra , hình sự hỏi
Gật đầu như cún con
_ Không thấy sao anh thay ? Cô bắt bẻ , bảo không nhìn thấy mà có thể thay đồ , có ma nó mới tin
_ Tôi nhắm mắt vào ... như vậy này ! Anh miệng giải thích , mắt nhắm tay hành động làm mẫu , quơ quơ vào người cô
Bị anh chọc trúng chỗ dễ nhột , Ý Như không chịu được cười khúc khích . Chỉ đơn giản có thế , cô đã hết giận , đã tha thứ cho anh
Khi yêu một ai đó , bạn sẽ dễ dàng bỏ qua lỗi lầm của họ cho dù có lớn như thế nào ...
Nhìn cô cười lòng anh ấm lại , nhẹ nhõm
_ Giờ ăn được rồi chứ ? Anh hỏi
Cô gật đầu , anh đỡ cô dậy , múc cháo thổi nhẹ rồi đút cho cô ăn . Từng muỗng cháo bỏ vào miệng là từng mảnh ngọt ngào hạnh phúc mà cô cảm nhận được , cô thích như thế này . Nếu được anh quan tâm lo lắng như thế này , cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-con-co-ngay-mai-tieu-vy/1365032/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.