Ngày lại ngày
Những tình yêu đã chết
Vẫn còn muốn chết.
Serge GAINSBOURG
Cô
San Francisco
7 giờ sáng
Những tia sáng đầu tiên của một ngày. Miệng mặn chát. Đầu nặng trĩu, toàn thân bã ra, trái tim để tận phương Tây.
Gabrielle nhẹ nhàng đứng lên để khỏi đánh thức người đàn ông nằm bên cạnh cô: Mister Connard, cô đã quên khuấy mất tên anh ta và cũng sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa. Mister Connard và cả chiếc xe 4x4 thân thiện với môi trường, công việc high-tech và căn hộ nhìn ra ờ biển của anh ta.
Cô nhặt nhạnh đồ đạc, nhanh chóng vào buồng tắm mặc quần áo: quần bò màu sáng, áo cổ lọ màu đen, áo khoác da, đôi bốt cao gót.
Đi ngang qua tủ lạnh nhà bếp, cô với lấy một chai nước khoáng nhỏ. Thèm một điếu thuốc, thèm cảm giác ngậm một viên thuốc an thần Lexomil dưới lưỡi để xóa tan cảm giác trống rỗng đang vò xé ruột gan cùng nỗi cô đơn đã ám ảnh cô từ thuở còn thơ.
Những tia nắng mặt trời ve vuốt ô cửa kính rộng trông ra bến tàu, Thái Bình Dương và hòn đảo Alcatraz. Theo ánh sáng dẫn đường, cô rời khỏi căn nhà và băng qua thảm cỏ trải dài. Gió nổi lên và truyền đi tiếng vi vu thần tiên.
Cô tiến ra bãi biển, cởi giày và đi vài bước dọc theo triền sóng. Cát rất ấm. Những hạt nhỏ xíu mơn man trên tóc cô. Nhìn từ xa, người ta có thể tưởng cô đang nhảy múa bên bờ biển và đang rất hạnh phúc.
Thế nhưng trái tim tan nát của cô chỉ còn là một hoang mạc băng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-doi-anh-vang-em/561617/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.