Con người sống ở đời, cái cần nhất là thái độ sống ở đời và một tâm hồn thanh thản. Thanh thản ở đây là giống như bộ phận khí quản trong cơ thể, khi cơ thể khỏe mạnh thì không nhận thấy được sự tồn tại của nó, nhưng một khi có bệnh thì ngày đêm đau khổ, đứng ngồi không yên.
Thuấn Nhân là một người vợ, lúc bình thường người ta không cảm thấy sự tồn tại của cô. Bất kể chồng về muộn mấy, cô vẫn đợi để mở cửa, không bao giờ để chồng lo lắng việc nhà, người già, trẻ nhỏ trong nhà không cần chồng chăm sóc, cũng chưa từng ngửa tay xin tiền. Bất kể khi nào, lúc trang điểm hay không trang điểm, gương mặt đều rạng rỡ, toát lên vẻ thánh thiện. Cô không nói những lời lẽ chua ngoa, thậm chí không giận ai bao giờ…
Nhưng giờ đây, Thuấn Nhân hiền thục, đảm đang không còn nữa. Triệu Chấn Đào phát hiện ra cuộc sống gia đình bị đảo lộn, buổi tối về nhà quên không mang chìa khóa, phải bấm chuông rất lâu bà Triệu mới lầm bầm ra mở cửa. Đồ đạc trong nhà lộn xộn, bà Triệu suốt ngày bận rộn dọn dẹp, lau chùi nhà cửa, có điều, lau mãi cũng không sạch. Mặt mũi Nhan Nhan thì bẩn thỉu như đứa ăn mày, Tiểu Bác tan học còn la cà không chịu về nhà ngay. Còn Thuấn Nhân cả ngày không thấy bóng dáng đâu.
Sau khi kết thúc công việc ở tòa soạn, Thuấn Nhân lại vội vội vàng vàng về nhà, chui vào bếp chuẩn bị bữa tối, nấu xong lại cho một phần thức ăn vào hộp giữ nhiệt, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-duoc-yeu-nhu-the/337996/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.