trong tình thế như vầy, tôi ko còn cách nào khác, là phải trờ về Chereston trình diện với tâm trạng lo sợ..
nào, bình tĩnh…cùng lắm là nghỉ việc.. hic hic..
Thắng bỏ vụ đi ăn uống, đòi chở tôi về nhà hàng cho bằng được, tôi ko muốn.. nhưng lại đồng ý, với mục đích để Vân về cùng Khải, chẳng hiểu tôi đang nghĩ cái gì nữa.
hai người đồng nghiệp làm cùng bếp bước ra, chị Trinh, anh Lý, họ túm áo tôi thông báo… vẻ rất nghiêm trọng..
“chết em rồi, Quân nó đang điên..”
*______*
tôi gần như ko bước đi nổi nữa..
“làm gì sợ tay ấy vậy? có tôi đây…”
“anh trả lương cho tôi chắc?? anh nuôi tôi nếu tôi thất nghiệp hả??”
“cùng lắm là lấy Yên làm vợ thôi ^-^”
ack, giờ phút này còn đùa..
tôi đẩy Thắng ra xe và ra lệnh cho hắn về, nếu ko tôi sẽ ko nói chuyện với hắn nữa..
như vậy Thắng mới chịu bỏ đi..
……
trong bếp vắng hoe, bây giờ là buổi nghỉ trưa, tôi mặc lại bộ đồng phục, tắt luôn máy điện thoại, tiến tới nồi súp gà ban nãy… nó đã vơi gần hết..
ko biết anh ta đã làm gì với nó, nấu nồi khác hay tìm cách chữa?
gã sư huynh thình lình xuất hiện nắm cổ tay tôi, kéo mạnh ra chỗ bàn chính của bếp..
đau nhưng tôi ko dám kêu, chỉ cúi mặt lết theo anh ta như tên tội phạm bị còng..
“em ăn hết đi.”
trước mặt tôi là 1 tô súp to, súp gà +___+
tôi ngồi xuống, ko nói gì cả và múc 1 muỗng..
ngọt quá!!!!!!!!!!!
như chè.
mà nếu như chè thì ko sao..
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-o-day/572295/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.