tôi bắt đầu biết lý do tại sao rồi. cái vẻ ban nãy của anh ta… buồn cười quá bếp trưởng sợ bị chọc!!!!!! haha… khi đã ngồi đàng hoàng trên yên xe, tôi mới dám lên tiếng lí rí.
“anh sợ họ trêu ghẹo hả? hihi..”
“tôi ko thích người ta nói này nói kia!”
“anh ko có thì kệ họ. cây ngay ko sợ chết đứng mà!”
“…nhưng…nếu..có thì sao..!”
“huh?”
tôi giật mình khi nghe câu Quân thốt ra, cái anh này lâu lâu lại phát biểu mấy câu nghe hết cả hồn. có là sao??
“thì là cây ko ngay..”
giọng sư huynh tự nhiên “hiền” bất chợt, yếu dần rồi im luôn. ack ack. tôi phải lấy hết tỉnh táo để hỏi lại bằng giọng lắp bắp.
“cây…ko ng…ngay…là….nghĩa gì?” “thôi, em mà hỏi nữa là tôi ném em xuống đường liền!”
trời. tàn bạo quá. hic hic. rõ ràng anh gợi ra tò mò, gợi ra thắc mắc ko sao hiểu nổi, rồi anh lại ko cho em hỏi là sao hả sư huynh??
“anh muốn ném thì ném! em ko hiểu!”
“kệ em!”
“anh phải nói rõ đi. lần nào cũng lấp lửng.”
“tôi lấp lửng cái gì?”
gã sư huynh thắng xe cái két vô vệ đường quay mặt lại nhìn tôi trừng trừng. tim tôi đập bình bịch, căng thẳng như thể đang bị phỏng vấn.T__T tôi bước xuống xe rất nhanh, ko hiểu sao lần này dễ thế.
“em muốn tôi nói rõ cái gì?
“…….”
“sao im rồi?! ko phải muốn hỏi tôi hả?”
“cây ko ngay là sao?”
sau 1 phút thấy sợ hãi trước vẻ nóng nảy của sư huynh, tôi cố lấy can đảm hỏi luôn. có vẻ hắn cũng đã chuẩn bị trước câu trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-o-day/572372/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.