[1] 7:09 A.M
Mọi người nghĩ rằng nguyên nhân là do tuyết. Ở một khía cạnh nào đó, tôi cũng nghĩ vậy.
Tôi thức dậy vào buổi sáng và nhận ra một tấm chăn mỏng màu trắng đã phủ lên thảm cỏ trước hiên nhà. Nó không dày quá một inch, nhưng ở vùng này của Oregon, lớp tuyết mỏng như bụi cũng đủ để gây ra sự tắc nghẽn khi máy xúc tuyết ở quận phải bận bịu dọn đường. Những giọt nước ẩm ướt đang rơi từ trên trời xuống - từng giọt từng giọt - không phải đóng băng.
Thế là đủ tuyết để nghỉ học. Em trai tôi, Teddy, rú lên một tiếng đắc thắng khi kênh radio sáng của mẹ thông báo chính thức.
“Ngày tuyết rơi!” Nó rống lên. “Bố sẽ làm người tuyết.”
Bố tôi mỉm cười và gõ nhẹ vào cái tẩu của ông. Ông bắt đầu hút gần đây, khi một điểm nhấn của thập niên 50 - phong cách cổ Ông-bố-biết-tuốt[1] rộ lên và kích thích ông. Ông còn đeo nơ nữa. Tôi chưa bao giờ biết chắc liệu những thứ này là thời trang nam giới hay cách mỉa mai của riêng ông để thông báo rằng mình đã từng là một nghệ sĩ nhạc punk, nhưng giờ lại là giáo viên Anh ngữ trung học, hoặc giả việc trở thành một giáo viên đã khiến bố tôi hoài cổ thế này. Nhưng tôi thích mùi tẩu thuốc, nó ngọt và ám khói, gợi tôi nhớ đến mùa đông và lò sưởi.
“Con có thể thử một lần”, bố nói với Teddy. “Nhưng rất khó để đặt được trên mặt đất. Có lẽ con nên cân nhắc chuyện làm một con Amip[2] tuyết.”
Tôi chắc chắn bố đang vui,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-o-lai-if-i-stay/2467709/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.