[8] 4: 47 P.M
Mẹ từng lén dẫn tôi vào một casino. Chúng tôi đang trên đường đến hồ Crater cho kỳ nghỉ và tạm dừng ở một khu nghỉ dưỡng thuộc vùng đất da đỏ để ăn bữa trưa tự chọn. Mẹ tôi quyết định làm vài ván bạc, thế nên tôi đi cùng bà trong khi bố trông Teddy, nó vẫn đang mê mẩn cái xe đẩy của mình. Mẹ ngồi xuống một bàn Blackjack. Người chia bài nhìn tôi, sau đó quay sang mẹ, người vừa đáp trả ánh nhìn đa nghi dè dặt của anh ta với cái liếc sắc lẻm có thể cắt được cả kim cương và nụ cười rực rỡ hơn đá quý. Người chia bài ngượng ngùng cười lại, không nói một lời nào. Tôi quan sát mẹ chơi một cách mê mẩn. Tưởng như chúng tôi chỉ ở đó trong khoảng mười lăm phút thôi, nhưng khi bố và Teddy đến tìm, cả hai người họ đều gắt gỏng. Hóa ra chúng tôi đã chơi những hơn một tiếng.
ICU cũng như thế, bạn không thể biết đang là lúc nào trong ngày hay thời gian đã trôi qua bao lâi. Không có chút ánh sáng tự nhiên nhưng lại rất nhiều âm thanh nền bất biến, chỉ là thay vì tiếng bíp bíp điện tử của máy đánh bạc và tiếng leng keng ầm ĩ của đồng xu trên bàn Quarters, nó là tiếng rầm rì và ù ù của các thiết bị y tế, tiếng tít khe khẽ không ngừng nghỉ của quá trình PA, và những cuộc trao đổi chóng vánh giữa nhóm y tá.
Tôi không dám chắc mình đã nằm đây bao lâu. Một lúc trước, cô y tá tôi thích với giọng điệu du dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-o-lai-if-i-stay/2467723/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.