Lục Trân Trân chỉ thấy Lệ Nam Thời mặt mày sầm sì sải bước đi vào, một tay đẩy cô sang một bên rồi cúi xuống trước mặt Thành Ân Nhi, “Ân Nhi, em không khỏe chỗ nào?”
“Nam Thời, bụng em đau quá.” Thành Ân Nhi thều thào, mặt đầy sợ hãi, “Là cô ta, cô ta muốn hại con của chúng ta.”
Thành Ân Nhi chỉ vào Lục Trân Trân đang đứng phía sau Lệ Nam Thời, khóc lóc thảm thương, “Con của chúng ta, con của chúng ta có phải không giữ được rồi không.”
Lệ Nam Thời thấy cô ta mồ hôi đầm đìa, quay đầu ánh mắt âm trầm nhìn Lục Trân Trân.
Lục Trân Trân bị ánh mắt anh ta đâm vào mà không nói gì.
“Không có, tiên sinh phu nhân không có hại cô Thành, là cô ấy tự mình lao tới.” Bảo mẫu không nhịn được giúp Lục Trân Trân giải thích.
Thành Ân Nhi nghe vậy, sắc mặt càng thêm đau đớn túm lấy Lệ Nam Thời, “Đau quá, em đau quá, Nam Thời, em có phải sắp chết rồi không?”
“Anh đưa em đi bệnh viện trước!” Lệ Nam Thời bế cô ta lên, nhìn Lục Trân Trân vẫn đứng bên cạnh lạnh lùng quan sát tất cả, “Tôi trở về sẽ tính sổ với cô!”
Nói xong, anh ta ôm Thành Ân Nhi vội vã rời đi…
“Bà chủ, sao cô vừa rồi không giải thích? Rõ ràng là cô Thành đó vu khống cô mà.”
“Giải thích có ích gì sao?” Lục Trân Trân lạnh lùng chế giễu, “Cô vừa rồi cũng giúp tôi giải thích rồi, nhưng anh ta nửa chữ cũng sẽ không tin. Thà rằng khổ sở giải thích với một người không tin
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-em-thuc-su-khong-yeu-anh/2761880/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.