Tố Tố yên tĩnh nhìn ra ngoài cửa sổ xe, xe phóng qua nội thành phồn hoa, đi lên một con đường nhựa vắng vẻ, cô mơ hồ cảm thấy có điểm không đúng lắm, hỏi: "Đây là đang đi đâu vậy?"
Người hầu đến đón cô nói: "Nhâm tiểu thư, đến nơi rồi cô sẽ biết."
Lúc này phong cảnh hai bên đường cực kỳ tĩnh lặng. Bên sườn con đường đều là những cây phong nhiều tuổi, xen lẫn mấy cây tùng, hỗn loạn xen kẽ nhau lao vút lên trên. Lúc này đã qua mùa lá rụng, chỉ còn lại những cành cây khô khốc trơ trọi. Nghĩ đến vào mùa hạ, mùa thu thì cảnh ở đây sẽ đẹp không sao tả xiết. Nước sông trong trẻo như ngọc vẫn uốn lượn bên đường, dòng nước ào ào xoay chuyển dưới những tảng đá. Xe đi thật lâu, rẽ vào một khúc đường cong liền nhìn thấy trạm canh gác, xe dừng để họ kiểm tra rồi mới tiếp tục đi về phía trước. Lúc này bên đường là rừng thông, tiếng lá thông reo lan toả cả khu rừng. Trong lòng Tố Tố tuy có vài phần bất an, nhưng vẫn cảm thán vùng ngoại thành Ô Trì, không thể tin được lại vẫn có một nơi ẩn dật yên tĩnh đến như vậy.
Ô tô cuối cùng cũng dừng lại, cô xuống xe, nhìn thấy sau những tán cây là một toà dinh thự tráng lệ, kiêu ngạo ẩn hiện, dinh thự mang kiến trúc kiểu Tây cổ kính, nhưng các song cửa sổ, cửa ra vào đều khắc hoa văn, mười phần tinh xảo. Người hầu dẫn cô đi vào từ cửa phụ bên sườn, đi về bên phải, trước mắt là đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-giay-phut-ay-ta-khong-gap-nhau/2285860/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.