Bốn người chúng tôi ngồi trong một nhà hàng có tên là Ngư Châu Xướng Vãn.
Rất gần biển, thấp thoáng xa xa là ánh sáng của những chiếc đèn lồng đỏ,chúng tôi ngồi ở một bàn cạnh cửa sổ, ăn những món hải sản vừa được đánh bắt xong.
Trong lòng ai cũng nặng trĩu tâm sự riêng, Chương Tiểu Bồ nói rất nhiều, cô ấy nhiệt tình chào hỏi Xuân Thiên, bảo anh phảinhiệt tình hơn nữa nếu muốn theo đuổi tôi, nếu không khả năng thất bạirất lớn, Xuân Thiên cũng nhiệt tình tiếp lời cô ấy, hai người bọn họ đều nói rất nhiều.
Chỉ có tôi và Thẩm Gia Bạch là im lặng.
Bên cạnh có một thiếu nữ đang đánh đàn Tranh, đánh bài Xuất thủy liên, nhạc điệu u sầu buồn bã, tôi nghe mà cũng u buồn theo.
Chúng tôi uống rượu, uống phải đến ba mươi chai Corona, uống đủ rồi bắt đầu cùng đi theo đến sàn disco.
Trong sàn disco người rất đông, tôi bị Xuân Thiên kéo vào trong, tôi nói: Anh làm gì thế, em không biết nhảy.
Anh ghé sát tai tôi hét lên: Chẳng ai biết nhảy cả. Chúng ta cứ vờ như biết nhảy là được. Anh chàng này, thật sự cũng rất thú vị đấy.
Em không nhảy với anh.
Chê anh lùn? Đúng thế, Xuân Thiên đứng chỉ cao bằng tôi, tôi không thíchnhững chàng trai có dáng dấp thấp bé, tôi thích những anh chàng có dángđứng hiên ngang trong gió, hình ảnh đó thật sự rất đẹp.
Nhưng lúc này, Thẩm Gia Bạch lừng lững như cây trước gió kia đang ở giữa sànnhảy, dưới sự dẫn dắt của Chương Tiểu Bồ đang lắc lư điên cuồng.
Xuân Thiên hỏi:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-mua-ha-ay-em-khong-gap-anh/225997/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.