Lúc này mọi người trong phòng cũng tính rời đi.
"Hành Chi đâu?" Tân Trạch Xuyên nhìn xung quanh, không thấy người đâu.
"Mới vừa đi ra ngoài, đi vệ sinh rồi."
Mạnh Bái Yên nhíu mày: "Vừa rồi anh ấy uống rất nhiều, sẽ không say ở bên ngoài chứ?"
"Vậy thì khoa trương quá, anh Ngôn trình độ như vậy sao có thể say."
Mạnh Bái Yên: "Mọi người ai sẽ đi ra nhìn một chút?"
"Tôi đi tôi đi."
Người nọ đáp ứng đi ra ngoài tìm một vòng, sau đó trở về lắc đầu nói: "Không có ở đây, đi đâu rồi?"
Tiết Tiêu Tiêu đi theo bên cạnh Mạnh Bái Yên than thở: "Không phải Sầm Ninh cũng không ở đây sao."
Mọi người: "???"
Tân Trạch Xuyên hơi nhướng nhướng mày, liền hiểu, hai người này phỏng chừng đã đi đến chỗ nào rồi, vì thế anh cười nói: "Không cần quan tâm đến bọn họ, chính cậu ấy tự có thể trở về, chúng ta đi thôi."
Mọi người liền như vậy mà đi xuống lầu, phía trước có những người kề vai sát cánh vui vẻ cười cười. Đột nhiên anh chàng vốn đang cười đùa dữ dội liền dừng chân lại nhìn thẳng vào một chỗ đứng bất động.
Người bạn bên cạnh đang khoác vai anh ta, "Làm sao vậy?"
Anh chàng ngơ ngác nhìn cách đó không xa, nhíu mắt, xoa xoa mắt: "....Kia là anh Ngôn phải không?"
Mọi người cảm thấy kỳ quái theo tầm mắt của anh chàng nhìn xuống, vừa nhìn xuống, đồng loạt ngây người.
Ngôn Hành Chi là một người thế nào, luôn duy trì bộ dáng lạnh lùng, nghiêm túc và khắt khe, trong nhóm này người bọn họ sợ nhất chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-nhu-anh-trang-khong-om-lay-em/2372041/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.