Buổi tối, Sầm Ninh trở về căn gác nhỏ.
Trước bữa cơm, cơ bản Ngôn Quốc Phong nói về chuyện của cô và Ngôn Hành Chi, Ngụy Phẩm Phương từ đầu đến cuối rất ít mở miệng. Giờ phút này trở lại nơi chỉ còn hai mẹ con, Sầm Ninh đột nhiên cảm thấy cần phải cùng nói với Ngụy Phẩm Phương một cách đàng hoàng.
Sầm Ninh từ trong phòng mình đi ra vừa lúc thấy Ngụy Phẩm Phương nấu nước trong phòng bếp, dạo gần đây, sức khoẻ của bà không tốt, cả người có chút tiều tụy.
"Mẹ."
Ngụy Phẩm Phương quay đầu lại: "Muốn lấy cái gì?"
Sầm Ninh lắc đầu: "Không.....Con, con là muốn nói chuyện của con và anh Hành Chi."
"Từ khi nào lại ở chung một chỗ?"
"Trước đó vài ngày, cũng không lâu."
"Nó rất thích con à?"
Sầm Ninh rủ mắt, cô chưa từng tâm sự với Ngụy Phẩm Phương về chuyện riêng tư, cho nên có chút xấu hổ: "Anh ấy đối với con rất tốt."
"Hành Chi rất tốt." Ngụy Phẩm Phương không biểu lộ gì: "Con và nó ở chung một chỗ, về sau cũng không cần lo lắng gì nữa."
Sầm Ninh dừng một chút: "Mẹ, con cùng anh ấy ở cùng một chỗ là bởi vì thật sự thích nhau, nhưng mà, nhưng mà chuyện lúc trước con nói với mẹ thực sự nghiêm túc, con sẽ tự lập, về sau sẽ tự dựa vào chính mình phục dưỡng mẹ. Con cùng anh ấy ở chung một chỗ không sai, nhưng con không nghĩ sẽ dựa vào anh ấy...."
Ngụy Phẩm Phương không thoải mái mà ho khan vài tiếng, hồi lâu mới nói: "Đừng tự làm khổ."
"Không phải khổ, cũng không cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-nhu-anh-trang-khong-om-lay-em/2372058/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.