Tôi đẩy tay anh ấy ra, cố chấp hỏi: “Ba năm của em, anh đều biết cả, em muốn biết, ba năm qua anh sống thế nào?”
Anh ấy nhìn vào ánh mắt chờ đợi của tôi, thở dài một hơi thật sâu, sau đó cố cười một cái nhẹ nhõm, “Lúc bắt đầu thì vội vã kiếm tiền, sau đó nghĩ muốn tìm em, nhưng lại sợ gặp em, sợ em thật sự đang ở cùng người đàn ông khác, nhìn thấy anh lại muốn đoạn tuyệt quan hệ với em.”
Anh ấy kéo tôi vào trong lòng anh ấy, “Đồng Đồng, chúng ta đều sắp đến tuổi trung niên rồi, không còn bao nhiêu lần ba năm nữa để có thể lãng mạn, đừng dằn vặt với quá khứ nữa, hãy nắm bắt lấy tương lai tốt đẹp phải không, em nói đi?”
Đừng dằn vặt với quá khứ nữa, hãy nắm bắt lấy tương lai…
Lúc anh ấy nói những lời này, nếu nói tôi không có động lòng, thì nhất định là gạt người. Nhưng cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn có thể bất chấp tất cả mà tiếp tục yêu lại một lần nữa sao?
Tôi còn có dũng khí của năm đó sao? Người đàn ông này đáng để tôi một lần nữa hoàn toàn tin tưởng sao?
Nhìn thấy tôi im lặng, anh ấy ôm chặt tôi vào lòng, trong giọng nói có chút thê lương không có cách nào, “Mẹ anh là một người đàn bà rất hiền lành, bà ấy từng cùng với một người đàn ông thanh mai trúc mã, người đó vì tiền đồ bản thân, đã nghĩ hết cách ly hôn với bà ấy để kết hôn với người đàn bà khác. Nhiều năm như vậy, bà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-nhu-anh-yeu-em/1927078/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.