Mặc dù đang rất lo lắng cho sự an nguy của Lương Vũ Tranh nhưng Hạ Quân Dật vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh để gọi điện cho Tống Cường. Rất nhanh, Tống Cường bắt máy.
- Nghe tôi nói, tôi sẽ đến chỗ căn nhà ở đường số 4 ấy gặp tên bắt cóc kia. Cậu và bên phía cảnh sát từ từ tiếp cận căn nhà đó. Bởi trong tay hắn có súng nên tôi rất lo. Chỉ cần hắn phát hiện ra có người thứ 4 thì tôi không biết Vũ Tranh sẽ như thế nào.
- “Tiên sinh, anh không định mang theo ai sao? Anh đi một mình như thế sẽ rất nguy hiểm.”
- Không thể, tôi nhất định phải đi một mình, có người đi cùng e rằng sẽ càng nguy hiểm hơn. Tôi sẽ cố gắng giữ chân hắn trong vòng 30 phút. Sau 30 phút đó thì tôi không biết là sẽ có chuyện gì nữa. Nên mọi người phải đến thật nhanh và bí mật.
Tống Cường ở đầu dây bên kia cũng đang rất lo lắng. Hạ Quân Dật một mình đi gặp tên bắt cóc, anh ta không yên tâm.
- “Thuộc hạ e rằng hắn có đồng bọn.”
- Không đâu, hắn chỉ có một mình thôi. Cậu nhớ những lời mà tôi vừa mới nói chưa? - “Thuộc hạ đã rõ. Nhưng...”
- Yên tâm đi, tôi sẽ sống.
Sau đó Hạ Quân Dật nhanh chóng rời khỏi DCL. Tống Cường sau khi tắt máy cũng đến sở cảnh sát báo án.
……………………………..
Lúc Lương Vũ Tranh tỉnh dậy thì cô đang nằm trong một căn nhà hoang. Cô lo lắng đứng dậy, chạy ra chỗ cánh cửa nhưng cửa khóa. - Cứu tôi với,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-thien-duong-co-anh/500549/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.