Duyệt Tâm không hút thuốc, nhưng gần đây cô thường muốn mượn thuốc để được giải thoát khỏi sự giày vò.
Buổi tối, lúc Cố Nam không ở nhà, cô ngồi một mình trên ban công, hút thuốc liên tục, một điếu hai điếu…cho đến khi khói thuốc nồng nặc khiến cô ho sặc sụa và chảy nước mắt.
Những ngày này Duyệt Tâm suy nghĩ rất nhiều, cô nghĩ đến sự kiêu hãnh và ấu trĩ của Cố Nam, sự dịu dàng và trẻ con của anh…
Cô và Cố Nam luôn yêu thương nhau, nhưng hôn nhân không phải chỉ cần có tình yêu để duy trì.
Hơn nữa, điều đáng sợ hơn là trong thời gian chiến tranh lạnh với Cố Nam, Duyệt Tâm nhận ra Cố Nam không yêu cô như cô vẫn tưởng tượng.
Anh để ý đến quá khứ của cô, anh để ý đến những người đàn ông tiếp xúc với cô, đến bạn bè khác giới của cô. Anh muốn cô là của riêng anh, đây là dục vọng chiếm hữu của một người đàn ông như Cố Nam.
Nhưng cô không phải là đồ vật, cô là người, cô cũng có tình cảm, cũng cần có bạn bè.
Không phải Cố Nam cũng có rất nhiều bạn khác giới sao? Những vết son trên áo anh, hương nước hoa trên áo vest của anh…Lẽ nào cô không cảm thấy gì? Cô chỉ không muốn nhắc đến những chuyện này, thật ra cô cũng bận tâm, dù sao cô cũng là một người phụ nữ.
Duyệt Tâm lại nghĩ đến mẹ của Cố Nam, nghĩ đến quá khứ của mình, nghĩ đến Viên Nhược Hồng, nghĩ đến bố mẹ và em trai mình…
Càng nghĩ cô càng cảm thấy lòng lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-tinh-yeu-nhieu-hon-mot-chut/330000/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.