Ra khỏi nhà bố mẹ, sắc mặt Cố Nam không vui nói: “Hà Duyệt Tâm, hôm nay em sao thế? Cả buổi tối không nở một nụ cười như thể bố đang nợ tiền em vậy.”
Thấy Cố Nam đanh giọng nghiêm mặt như thế, Duyệt Tâm bật khóc: “Tại sao anh không hỏi em, mẹ anh đã đối xử với em như thế nào?”
Đây là lần đầu tiên Duyệt Tâm công khai nói với Cố Nam mẹ chồng không phải với cô.
Cố Nam chỉ có thể nói: “Mẹ anh là như thế, em đừng giận bà.”
Duyệt Tâm cũng hiểu tâm trạng khổ não của Cố Nam, một bên là vợ, một bên là mẹ, anh bị kẹp ở giữa nên rất khó xử. Anh đã nói như vậy, cô cũng không than thở thêm lời nào nữa.
Nín khóc, cô nói với Cố Nam: “Hôm nay coi như em sai, thật sự em cũng không có kinh nghiệm gì khi ở cùng mẹ.”
“Hôm nay mệt rồi, chúng ta bắt xe về nhà.” Cố Nam thấy Duyệt Tâm đã ổn hơn, kéo tay cô bước sang bên đường bắt xe.
Ngồi trong taxi, Cố Nam bắt đầu nói chuyện phiếm với lái xe, suốt dọc đường chỉ nói những chuyện liên quan đến xe cộ: “Xe đời mới có tốn xăng không?”, “Da trên xe có thật không?”, “Mua xe riêng loại nào tốt?”
Lái xe là người Bắc Kinh rất hay nói, thao thao bất tuyệt tư vấn cho Cố Nam: “Cậu muốn mua xe phải không? Kiểu mở cửa hai bên? Để tôi giới thiệu cho cậu một loại xe mới ở Bắc Kinh, rất rẻ, tính năng cũng tạm ổn.”
Cố Nam nghe thấy vậy hai mắt sáng lên, về nhà bàn bạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-tinh-yeu-nhieu-hon-mot-chut/330008/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.