“Cô Thời, sao bây giờ mới tới, máy bay sắp cất cánh rồi.
Đây là vé máy bay, vật dụng của Thời Dương cùng Thời Nguyệt đều thu xếp xong xuôi cả rồi…Thời gian hiện tại đã không còn kịp, tiên sinh đâu?”
“Tiền cuối cùng đã tới tay, anh ta đối với tôi đã chẳng còn chút giá trị nào nữa rồi.”
Chu Dương đảo mắt tìm kiếm xung quanh.
Thời Ngọc Minh hít sâu một hơi, khẽ nở nụ cười trào phúng.
“Cô Thời, cô đang nói cái gì vậy?”
Chu Dương hoang mang nhìn cô, Thời Ngọc Minh vươn tay ôm lấy con trai.
Thời Dương ngoan ngoãn nhích lại gần, kêu một tiếng.
Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com I Nhảy hố truyện hay nhé!
“Mẹ, mẹ đừng hỏi gì cả.
Có được hay không?” Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com I Nhảy hố truyện hay nhé!
Thời Ngọc Minh khẽ nhắm mắt, dùng sức lắc đầu.
Tôn Uyển Hà ôm ghì lấy con gái vào lòng, chua xót nói.
“Được rồi, mẹ không hỏi nữa.
Con đừng khóc mà…”
…
Bệnh viện, khoa cấp cứu.
Đèn phòng sáng lên cả một ngày đêm.
Bấy giờ Quách Khánh An cúp điện thoại, quay sang ông Hình.
Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com I Nhảy hố truyện hay nhé!
“Chú Hình, Minh Kiệt rốt cuộc đã nói rồi.”
“Nói thế nào?”
“Minh Kiệt nói…Đình Quân dự định để cái tên này vĩnh viễn biến mất, tạo ra hiện trường tai nạn giả mạo.
Từ đó về sau, trên thế gian không còn cái tên Phong Đình Quân này nữa.
Mà đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/neu-yeu-anh-la-sai-em-nguyen-vi-anh-sai-ca-doi/1731828/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.