Nữ nhân tên Trân này nàng ở chỗ này một mình sinh hoạt đã hai mươi năm. Nàng có đôi mắt cùng với tuổi của mình không giống nhau, thực trong suốt, nhìn như là nhi đồng thuần khiết vậy.
Mắt nàng mở lớn nhìn Biện Thái, hai tay thỉnh thoảng sờ lên trên mặt, ngẫu nhiên lại che miệng cười trộm.
“Muội muội, ngươi đang cười cái gì a?” (muội muội cái đầu ngươi a Thái Thái ==ll)
Nàng mân mê vạt váy áo.
“Ca ca, ngươi lớn lên thật đẹp mắt nha, ta sau này lớn lên làm tân nương của ngươi được không!” Nàng giống như một tiểu cô nương cứ thẹn thẹn thùng thùng.
Biện Thái cười cười sờ đầu nàng.
“Muội muội ngoan! Ca ca nói cho ngươi nghe nha, ca ca là đang bị người xấu truy đuổi, nếu có người đến tìm ta thì nhất định phải nói là ta không có ở đây nghe không.” Biện Thái tính, trước hết nên ở chỗ này trốn vài ngày, sau từ từ tìm biện pháp a.
“Ngươi yên tâm, nơi này ngoại trừ lão bá bá cùng Lâm nhi là không có người nào khác tới đâu.”
“Lâm nhi?”
“Tỷ tỷ của ta đã trở lại!” Nàng thực vui vẻ chạy đến phía đại môn.
Một vị nữ tử cao ráo xuất hiện trước mặt hắn.
Biện Thái vốn là đang ngồi trên ghế, vừa thấy nàng xong liền từ trên ghế nhảy dựng lên.
“Biện….”
“Ngươi là đi WC mà sao lâu thế a! Nàng là tỷ tỷ của ta, Thực Lâm!” Thực Trân đem kéo nữ tử đến trước mặt hắn.
Biện Thái căn bản là bị dọa đến sắc mặt tái nhợt.
Khuôn mặt kia rõ ràng giống như từ trong ác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-ai-bien-thai/1903055/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.