Sau khi tám người nơi đây lần lượt ném ngọc giản vào lò đồng, Thanh Sơn lão giả bỗng đưa tay bấm một ngón về phía lò đồng niệm chú. Vù một tiếng. Lò đồng bỗng giống như ngọn lửa vô hình thiêu đốt khiến ngọc giản trong đó tan ra, đồng thời tám con rồng vàng khắc trên lò đồng như được sống dậy, mấp máy phun ra hơi vụ khí, trong nháy mắt đám đông bị bao phủ trong lớp vụ khí huyền máu dày đặc.
Trong lòng Mạnh Hạo nhất động không chút kháng cự, nhưng lại âm thầm cảnh giác.
Sau khi sương mù xung quanh Mạnh Hạo bao phủ toàn bộ nhanh chóng trở nên yên bình. Như chỗ Mạnh Hạo bị phân cắt ra, nhưng phía trước hắn lại xuất hiện tám luồng ánh sáng nhu hòa. Mạnh Hạo quan sát giây lát, linh thức tỏa ra tiếp xúc với một đạo ánh sáng nhu hòa trong đó bỗng hiện lên một lượng lớn tin tức trong đầu, trong đó ghi chép mười loại đan dược pháp bảo cùng không ít tạp vật, còn miêu tả những vật cần giao dịch.
Ánh mắt Mạnh Hạo chợt lóe lên, sau khi thu hồi linh thức chạm vào một đạo ánh sáng nhu hòa khác. Trong đầu hắn lập tức hiện lên nội dung là nội dụng lúc trước hắn khắc lên ngọc giản. Mạnh Hạo hiểu ra đôi chút rồi lại tiếp tục xem cho đến khi ánh mắt hắn lướt đến đoàn ánh sáng nhu hòa cuối cùng trong đó.
Nơi đây tồn tại một bức họa chân dung, trong lòng Mạnh Hạo cười gằn.
Bức họa trong ngọc giản này chính là bản thân hắn, mà những vật cần đến ghi lại trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1992278/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.