Pháp tắc đã không còn thuộc về lão, mà thuộc về Mạnh Hạo, hoặc cũng có thể nói … là thuộc về bóng dáng nữ tử ngồi trên ghế xương, phía sau Mạnh Hạo.
Mây không ngừng tản, bởi vì có gió cuốn lên, gió cuốn mây tan, nổ vang kinh thiên. Nguyên Thần linh tiên của Hô Diên Lão Tổ trong thời gian mấy hô hấp ngắn ngủi, liên tiếp bị đánh hơn mười cái, liên tục lui về phía sau mấy trăm trượng. Không ngừng sụp đổ, không ngừng nổ vang, khiến cho Nguyên Thần của Hô Diên Lão Tổ gần như phải toái diệt.
Trong hoảng sợ, lão mang theo vẻ không thể tin, cũng có một cỗ nguy cơ sinh tử mãnh liệt, lần đầu bao phủ.
Cùng lúc đó, trong tàn vân, trời cao phủ xuống mưa máu. Tại chớp mắt đó, mang theo lực lượng kinh người, như toàn bộ thế giới mang một loại bài xích khác, hóa thành giọt mưa, từ bốn phương tám hướng, lao thẳng tới Hô Diên Lão Tổ.
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, Hô Diên Lão Tổ càng thêm hoảng sợ hết hồn, Nguyên Thần ầm một tiếng sụp đổ, sau khi ngưng tụ lại một lần nữa, lại bị huyết vũ từ bát phương gào thét đánh tới. Toàn bộ thế giới này, toàn bộ thiên địa này, trong một khoảnh khắc, dường như đã trở thành thế giới của huyết vũ.
Trong thế giới này, tất cả sinh mạng, đều phải chôn vùi ở trong mưa máu.
Nhưng đây … còn không phải sát khí chân chính. Sát khí … ở bên trong hắc hải!
Biển ngập trời, biển thao thiên, nước biển vốn là màu tím, dung hợp với mưa máu, trở thành màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1993878/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.