Mạnh Hạo ngẩng đầu lên, trong mắt của hắn không lộ ra chút cảm xúc, chỉ bình tĩnh nhìn tiên hồn bay múa xung quanh, Hô Diên Lão Tổ tản mát ra dao động khủng bố. Trận chiến này, hắn đã mài thuần thuật pháp, giờ phút này, thứ cần xem, chính là toàn bộ lực lượng của mình, rốt cuộc … mạnh bao nhiêu!
- Đệ bát mệnh!
Mạnh Hạo nhắm mắt lại, thản nhiên mở miệng.
Khoảnh khắc thanh âm Mạnh Hạo truyền ra, đầu óc hắn nổ vang, thân thể run rẩy mạnh mẽ, hư vô bốn phía lập tức vặn vẹo. Tại trong vặn vẹo này, mặt đất vỡ vụn, phong vân biến sắc, một cỗ lốc xoáy vô hình ầm ầm xoay tròn, tạo thành một cơn lốc khổng lồ.
Roi hư ảo kia, quất vào lốc xoáy này lập tức bị bắn ngược ra. Theo cơn lốc, tất cả cát đất trên mặt đất đều bay lên, trong cuồng phong quét ngang, sắc mặt Hô Diên Lão Tổ hoàn toàn đại biến, thân thể không thể khống chế bước lui lại mấy bước.
Trong mắt lão hiện lên vẻ hoảng sợ và kinh hãi trước nay chưa từng có, giờ phút này trong đầu ong ong.
- Không có khả năng, thuật pháp này của hắn, chỉ có bảy mệnh, làm sao lại xuất hiện … đệ bát mệnh!!!
Trong hoảng sợ của Hô Diên Lão Tổ, toàn thân Mạnh Hạo giống như vặn vẹo, từng trận đau nhức giống như thủy triều, nháy mắt bao phủ hắn. Hắn cũng thật không ngờ, mở ra đệ bát mệnh, thế nhưng lại … đau như vậy!
Toàn thân như bị xé nứt, tại trong xé rách này, hắn cảm nhận được từng đợt rồi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1994047/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.