Một kiếm quét qua, cốt khô héo thần tiêu tan!
Thời gian năm tháng trôi qua, trong phút chốc, những tu sĩ bị lão tổ áo xanh ném lên kia, từng thân thể cấp tốc khô héo với mắt thường có thể thấy được, trong nháy mắt liền tan thành mây khói, thân thể, pháp bảo, hết thảy hết thảy của bọn họ, đều mục nát tiêu tán toàn bộ.
Tử vong thật đơn giản làm cho tất cả mọi người bốn phía, đều bị chấn động thật sâu.
Bọn họ muốn né tránh, nhưng dưới tu vi của lão tổ áo xanh, bọn họ giống như con kiến, bất kể làm thế nào cũng không thể tránh thoát. Lão tổ áo xanh dùng thân thể bọn họ ngăn cản làm tiêu hao lực lượng của năm tháng, tự mình bỏ chạy, rốt cục có cơ hội thở dốc.
- Chết tiệt, chết tiệt!!! Lão tổ áo xanh sắc mặt tái nhợt, loại tử vong bao phủ đó, lão đã nhiều năm không có thể hội, mà cảm giác bị người đuổi giết này, cũng rất lâu lão không có trải qua.
Hoảng sợ trong lòng sớm đã tràn ngập tâm thần lão, thời khắc này bản tôn thứ hai của Mạnh Hạo, lần nữa bay nhanh đuổi tới.
Mắt thấy một kiếm của hắn cuốn lên bầu trời, thời gian năm tháng như mưa bao phủ bốn phương tám hướng, lão tổ áo xanh sắc mặt tái nhợt, hai mắt co rút lại, vỗ mạnh túi trữ vật một cái, lập tức từ bên trong hiện ra một cái sừng màu đen. Lão cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào trên cái sừng này, lập tức "ầm" một tiếng, cái sừng vỡ vụn, từ bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1994369/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.