Khô Tự Quyết hấp thu tám thành nguyền rủa của Khô Minh Cửu Suy là phù văn mạnh nhất Mạnh Hạo nắm giữ hiện nay, phù văn này một khi hoàn toàn bạo phát, phóng thích ra tất cả nguyền rủa, có thể giết chết Vấn Đạo đỉnh phong.
Điểm này, Mạnh Hạo trong lòng biết rõ
Nhưng chỉ có một lần này, sau lần này, phù văn ảm đạm, cái suất phải chết này, Mạnh Hạo lựa chọn để lại cho đồng tử áo ào đỏ.
Đất trời mênh mông, sắc xám vô tận, tiếng hét thảm của đồng tử áo bào đỏ, khiến cho tất cả những người nghe thấy đều chấn động tâm thần, không ngừng hoảng sợ.
Trong mơ hồ có thể nhìn thấy được đồng tử áo bào đỏ ở trong lời nguyền, quần áo của hắn rách nát, mái tóc của hắn hoa râm rơi rụng, da dẻ của hắn khô héo, máu thịt của hắn, xương cốt của hắn, lục phủ ngũ tạng của hắn, linh hồn của hắn, trong lúc này, đều không ngừng khô héo.
- Đau không?
- Thanh nhi mấy ngày nay, không muốn ra nhìn thấy nàng đau đớn, nên vẫn luôn chịu đựng.
- Ngươi có thể tưởng tượng một người con gái yếu đuối, làm sao có thể chịu đựng được sự đau đớn kinh người như thế này không? Mạnh Hạo nhìn sự thê thảm của đồng tử áo bào đỏ, bình tĩnh lên tiếng.
Thanh âm của hắn truyền ra, khiến cho tất cả những người nghe được đều dấy lên một cỗ lãnh khí từ tận sâu trong đáy lòng.
- Loại đau đớn này, ta đã từng trải qua, hiện tại tới phiên ngươi rồi. Mạnh Hạo chậm rãi lên tiếng.
Tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-duc-phong-thien/1994407/chuong-1127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.