Túc Độ thu lương (5)
Bộ Giai mở chiếc túi ra, nhìn thấy bên trong chứa đầy bạc trắng, hắn biết trong nhà nghèo túng không có gì cả, đây là tiền để cứu mạng thê tử hắn. Khi nhìn về phía Chân Văn Quân sắc mặt hắn có đôi chút phức tạp, không nói gì, nghĩ rằng Chân Văn Quân còn có điều kiện gì đó.
Chân Văn Quân thế nhưng lại không hề đặt ra bất kỳ điều kiện gì để uy hiếp như hắn lường trước, ngược lại đem ngựa xe kéo ra: "Cuối năm tiết trời giá rét, tẩu tẩu thể nhược, sớm mang nàng trở về đi."
Bộ Giai hai tay run lên, trong mắt rưng rưng lệ, chắp tay cất cao giọng nói: "Đợi Bộ mỗ thu xếp ổn thỏa cho thê nhi, sẽ tìm đến cô nương lĩnh tội!"
Mấy tên thủ hạ của Chu Mao Tam mặc kệ, bao vây xung quanh xe ngựa: "Cứ đơn giản như vậy bỏ qua cho hắn? Tự tiện chặn cướp xe lương bắt cóc Tướng quân mỗi một việc đều là trọng tội đáng bị chém đầu, há có thể thả cho tên tặc tử này rời đi?!"
Bộ Giai dìu đỡ thê tử, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Bộ mỗ không phải là người nói không giữ lời! Ta nói sau khi thu xếp ổn thỏa cho thê nhi sẽ trở lại thì nhất định sẽ trở lại!"
"Phi! Ngươi thì được coi là cái gì chứ! Lão tử ai cũng không tin, chỉ tin quả đấm của chính mình! Ngươi dám trói giữ Tướng quân, chính là không biết được sự lợi hại của quả đấm của Nam An quân chúng ta."
"Đúng vậy! Không thể thả hắn đi được, chốc nữa nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-ngu-nhuc/1481016/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.