Trung thu qua đi, mấy trận mưa thu đã nhanh chóng hạ thấp nhiệt độ không khí ở Nhữ Trữ, lá xanh cũng dần dần biến thành lá vàng khô trộn lẫn vào nhau bị thổi quét xuống đất, khiến cho Nhữ Trữ được trải một tầng thảm màu vàng xanh đan xen lẫn nhau.
Chỉ nhìn qua thì thấy cây xanh ở trong thành đang dần có dáng vẻ tiêu điều, nhưng sự náo nhiệt ở hai thị tập đông tây lại không bởi vì nhiệt độ không khí giảm xuống mà có điều thay đổi.
Lý Duyên Ý dốc sức nâng đỡ, Mãnh Đạt Hãn cũng xuất động lực lượng toàn quốc đến xây dựng Vạn Hướng Chi Lộ, tin tức này chẳng những gây chấn động không ngớt trong nội bộ hai quốc gia, mà các tiểu quốc lân cận nghe nói Vạn Hướng Chi Lộ sẽ được khai thông trở lại, tất cả đều đang xoa tay hăm hở muốn từ trong đó được chia cho một chén canh. Chung quy thì lợi ích dồi dào mà năm đó con đường này mang đến vẫn còn nằm trong trí nhớ của mọi người, mở lại con đường này đối với các quốc gia xung quanh đều là một chuyện tốt lợi nhiều hơn hại. Trừ phi giống như hồ tộc ở phương bắc Đại Duật, trú tại vùng đất giá lạnh tài nguyên hữu hạn, thật sự sống không nổi nữa mới mơ ước đến Đại Duật ấm áp thoải mái mà phát động chiến tranh, các quốc gia khác từ quân vương cho đến thần dân, có thể nằm trong hòa bình kiếm tiền thì ai lại muốn đánh nhau?
Lý Duyên Ý cũng nhìn ra được tâm tư của những tiểu quốc này, bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-ngu-nhuc/1481243/chuong-164.html