Khổng Tuyên nghiêm mặt nói: "Hoàng huynh, chớ vì tâm cảnh tu vi mà phiền muộn, tu luyện tâm cảnh phụ thuộc vào ngộ tính, không có ngộ tính thì tu nhiều năm cũng không đột phá, có ngộ tính thì tu luyện sẽ có lúc đốn ngộ, thuận theo tự nhiên là được. Lấy tư chất của hoàng huynh, tu thành hẳn không vấn đề gì, nhưng chớ có cấp bách…nếu tâm cảnh không ổn, chẳng những lúc bình thường bị tâm ma quấy nhiễu, mà đáng sợ là lúc độ kiếp, uy lực của tâm ma tăng mạnh vô cùng gây kinh nhiễu tinh thần, lúc đó nếu có thất thần, tất bị thiên kiếp đánh cho hình thần câu diệt rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục".
Kinh nghiệm tu luyện của Khổng Tuyên phong phú, với hắn thì tu luyện không ngoài hai việc: thứ nhất là tu lực, tức là lực lượng phải mạnh, thứ hai là tu tâm, tức là cảm ngộ pháp tắc của lực lượng và quy luật của thiên địa; nếu chỉ tu lực không tu tâm, không những không thể phát huy lực lượng bình thường, mà còn bị tâm ma cắn trả; nếu tu tâm không tu lực, cũng như lão già nhìn thấy thiếu nữ, lực bất tòng tâm.
Quy luật thiên địa? lực lượng pháp tắc? Trương Tử Tinh lắc lắc đầu – lý giải của mình quá khác với người của thế giới này, cái gì âm dương, ngũ hành, nghe thì huyền diệu lắm, nhưng nếu dùng đánh giá của đời sau, chính là ngụy khoa học hoặc là mê tín. Hẳn không thể nói thẳng với Khổng Tuyên là thế giới này do vật chất cấu thành, hoặc giải thích cho vị huyền tiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1222724/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.