Cởi đi
Cho dù đầu óc có xoay chuyển chậm chạp như thế nào thì Trần Thích Nghi cũng có thể tưởng tượng được, 2 chữ này đại biểu cho nội dung nhi đồng không thể nhìn được !
Mặc dù từ thời niên thiếu cô đã tiếp nhận tư tưởng, suy nghĩ thoáng về cuộc sống, nhưng vẫn cảm thấy phản cảm trước hành vi của 2 người.
Dẫu sao, nơi này cũng là phòng nghĩ xã giao công cộng, sao có thể để cho những người này tùy ý làm xằng làm bậy?.
Đáy lòng dâng lên một tia không vui làm cho mày cô nhíu lại, không có bất kì do dự gì, trực tiếp đưa tay đưa tay vén màn ngăn cách ánh sáng của cửa sổ sát đất, ánh mắt dọc theo sofa lạnh lùng nhìn đôi nam nữ đang triền miên
Người đàn ông cũng song song ngã vào trên sofa, đôi bàn tay dày rộng của anh ta đang vỗ về vuốt ve chiếc eo như rắn nước của cô gái bên dưới, GiGi bị anh ta làm cho lòng ngứa ngáy đến khó nhịn.
Cô ta ha ha cười duyên, ỡm ờ lấy tay chụp lấy ngực của người đàn ông, sau đó oán trách mà nói:
“Tín thiếu, đừng nóng lòng như vậy….Chậm một chút….Cô cô---“
Phía sau chữ “cô” bỗng nhiên chuyển hóa thành tiếng kêu sợ hãi bén nhọn.
Rõ ràng mấy giây trước, chỉ có mình cô ta với Đông Phương Tín ở trong phòng, tại sao bây giờ lại có một người phụ nữ xa lạ xuất hiện ở đây?. Hơn nữa giờ phút này, cô ta đang dùng thái độ cao cao tại thượng, bễ nghễ mà nhìn bọn họ, dường như đang muốn cười nhạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-ceo-ki-ten-ket-hon-di/2447394/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.