"Nếu như em đợi tôi trở về."
"..." tôi im lặng.
"Sao?"
"Không gì. Mà sao anh lại về bên đó?"
"Tôi có việc." hắn bước ra ngoài con ngựa đã được cột vào hàng rào, tôi cũng đi theo. Chợt hắn quay lại ôm tôi lên và hôn thật cuồng nhiệt như thể tôi là của hắn vậy. Tôi muốn giẫy giụa rồi lại thôi, quyết định tận hưởng nụ hôn hơn là từ chối. Xong hắn cứ để như vậy mà bưng tôi ngồi lên yên ngựa.
"Làm gì vậy?"
"Đưa em về. Tôi sẽ không để em qua đêm một mình ở chỗ này." nói rồi hắn cũng leo lên ngựa. Bị hắn phát hiện ra ý đồ, tôi đành câm nín, nhưng...
"Anh biết nhà tôi à?"
"Biết sao không? Nhà của người yêu còn không biết thì tôi không xứng để yêu em nữa." tên này giấu tính ranh ma kĩ thật đấy. Hắn phi ngựa thật nhanh, bàn tay lớn ôm chặt eo tôi như sợ tôi ngã, nhưng không phải vậy...hắn dời tay xuống sờ mông tôi.
"Bỏ cái tay dê cụ của anh ra khỏi mông tôi ngay." tôi tát lên tay hắn
"Làm như chưa từng sờ qua, tôi còn thấy qua rồi cơ." hắn nói khẽ bên vành tai nhạy cảm khiến tôi rụt cổ lại, tim đập mạnh một cái.
"Ừ ừ biết rồi lo chạy đi."
Đến trước cung điện, tôi vẫy tay ra hiệu cho mấy người lính cho chúng tôi qua, ngựa chạy thẳng một mạch vào trong, đến trước cung điện, trước khi xuống ngựa, tôi đeo vào tay trái hắn một cái vòng len xỏ qua mảnh gỗ hình con cừu làm quà cho hắn. Henry cười với tôi, nắm chặt hai tay của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-cuu-den/433466/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.