Còn gì bất lực hơn là bị hắn trêu như vậy. Tôi rặng hỏi hắn mãi nhưng hắn không trả lời là không. Ép tôi phải tự nhớ ra cho bằng được. Cuối cùng tôi chẳng thể chịu nổi nữa, thà hắn đánh tôi hay mắng nhiếc tôi. Nhưng với kích thích mạnh mẽ thế này thì tôi xin thua. Sự khó chịu đến giới hạn khiến cơ thể tôi sinh ra phản ứng, giãy dụa, tôi thực sự muốn hắn, tôi cảm thấy thật trống vắng và muốn được lấp đầy. Linh hồn tôi gào thét điên cuồng muốn nuốt chửng phần lí trí còn lại của tôi.
"Đừng hành hạ em nữa, làm ơn, em muốn ngài....làm ơn cho em đi." tôi nài nỉ van xin hắn.
Hắn vẫn cứng hơn tôi, nhất quyết không cho là không cho. Để rồi xem, ai cứng hơn ai.
"Được thôi, mặc kệ ngài, ngày mai em sẽ đi tìm gã nào khác để thỏa mãn."
"Nếu em có gan." hắn cười dịu dàng. Tôi thực sự càng lúc càng ghẻ lạnh cái nụ cười ấy. Và cái giọng điệu của hắn như đang đe dọa rằng tôi sẽ chết dưới tay hắn nếu tôi dám lén lút với gã trai nào khác.
"Em có gan đấy. Nếu ngài không cho em." tôi đáp trả hắn cùng với ánh mắt khinh khỉnh.
"Chẳng ai dám động đến bạn tình của ta đâu."
"Em có thể chuốc say họ và...." tôi nói như một điều hiển nhiên.
"Ta không nghĩ rằng em có thể làm được điều đó đâu, cô bé ạ." hắn cố tình nhấn mạnh chữ "cô bé" để trả đũa tôi, cho rằng tôi chỉ mới lớn cùng với cơ thể nhỏ nhắn này, sẽ chẳng quyến rũ được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-cuu-den/433485/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.