Khi mở mắt tỉnh dậy thì đã là buổi chiều hôm sau, nhận thức cho tôi biết được đây là phòng của Paric và hắn không có ở đây, còn cả tôi đang trần như nhộng nằm trên giường của hắn. Cảm giác mệt mỏi đau nhứt kéo ào đến khiến tôi không còn muốn tỉnh dậy và rời giường nữa. Sau tối hôm qua tôi cũng phần nào rõ ràng hơn về sự máu lạnh của hắn, bài học để đời ấy vẫn còn khiến tôi đau quặng thân dưới đây, tay chân cũng đau nhức nhưng không nhiều bằng nơi kia. Vừa động đậy một cái đã đau nhói lên, tôi thật sai lầm khi chọc giận tên cừu điên đó, có lẽ lần sau tôi nên từ chối giao phối với hắn một cách khôn ngoan hơn là thẳng thắn như tối qua.
"Em sẽ phải làm nó hằng ngày với ta..""đột nhiên tôi lại nhớ đến câu nói này của hắn. "Hằng ngày.."? vậy chẳng lẽ hôm nay lại phải... với hắn? Không được rồi tôi phải nghĩ cách thôi, nếu không.. với tình trạng hiện giờ của tôi mà vẫn phải chịu đựng hắn thì chỉ có chết....
Cửa sổ mở và những cơn gió mát lạnh đầu thu bắt đầu ùa vào, mùi cỏ non thoang thoảng khiến tôi dễ chịu làm sự lười biếng của tôi tăng thêm. Phòng của Paric rất gọn và sạch, lại thơm nữa làm tôi thích muốn chết. Nằm cuộn tròn lại trong chăn, tôi lười biếng tận hưởng sự dễ chịu này cho đến khi cửa phòng mở ra và kẻ đáng sợ ấy bước vào. Tôi giật mình ngóc đầu dậy nhìn hắn bưng vào một mâm thức ăn, mùi thịt thơm ngon bay thoang thoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngai-cuu-den/433515/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.